AgeCode · 29/02/2020

Cuộc Sống Cô Đơn Của Người Trưởng Thành Và Cách Một Người Hướng Nội Xây Dựng Cộng Đồng Của Mình

Giống như những người hướng nội khác, tôi đã vật lộn để tiếp cận bạn bè cũ hay chào đón những người bạn mới bước vào cuộc đời mình

Mỗi người hướng nội đều biết họ phải tìm một người bạn đích thực khi anh ấy hoặc cô ấy nói với chúng ta rằng “cậu không thể là một người hướng nội, cậu rất hay nói cơ mà”. Khi việc đó xảy ra, nó nhắc tôi rằng tôi đã may mắn thế nào khi đã tìm ra một người bạn tâm giao thực sự mà khi ở cạnh, tôi thấy có nhiều sự kết nối với họ, và thậm chí là nói chuyện với nhau hàng giờ liền. Việc tìm ra những người bạn thực sự có thể mở ra thế giới nội tâm rộng lớn của tôi, giống như nhận được một món quà, hay một niềm tin vậy – vì sẽ có nhiều thứ mà bạn khó có thể chia sẻ với hầu hết mọi người.

Tôi thường quên rằng để nuôi dưỡng một mối quan hệ bạn bè như vậy thường sẽ mất nhiều thời gian, và bạn thân thì không phải tự nhiên mà có. Tôi đã quyết định chuyển đến một trường đại học ở một thành phố lớn, tôi nghĩ đây sẽ là một trải nghiệm tự do nhất trong đời mình khi mà tôi được thoát khỏi các lớp học, làm bất cứ việc gì mà tôi thích trong thế giới rộng lớn này. 

Thay vào đó tôi lại ngày càng cảm thấy mình đã ngày càng dần xa rời cuộc sống cũ. Tôi tự hỏi rồi việc này sẽ như thế nào, bởi vì tôi đã thoát khỏi những căng thẳng mà tôi đã trải qua hằng ngày ở trường. Tôi tự hỏi vì sao tôi lại cảm thấy cô đơn mặc dù cuộc đời tôi vẫn có nhiều người tốt bên cạnh. 

Mọi người đều nói tôi đã may mắn thế nào khi rời khỏi thành phố, bởi vì có rất nhiều người ở trường học của tôi cũng chuyển đến đó. Nhưng là một người hướng nội, tôi không quan tâm đến việc tôi sẽ gặp được bao nhiêu người mới và đi đến những đâu, mà là tôi khao khát sự thoải mái khi ở bên cạnh những người bạn thân nhất, người mà tôi cảm thấy tôi là chính mình khi ở cạnh họ.

Tôi đã bỏ lỡ những người mà họ cũng từng ở ngay đây, bởi vì tôi muốn có những cuộc trò chuyện dài hơn nhưng bây giờ trông chúng có vẻ ngắn hơn và vô nghĩa hơn. Như nhiều người hướng nội khác, tôi không giỏi trong việc tiếp cận với mọi người, tôi đã phải rất vất vả để chào đón một người mới bước vào cuộc sống của tôi. Khi tôi cảm thấy cô đơn, tôi có xu hướng như một người hướng nội, là sẽ thu mình lại và tự an ủi chính bản thân, bởi vì việc quản lí các mối quan hệ xã hội dường như quá nan giải.

Nhưng việc bản thân vẫn luôn kéo dài những cảm xúc đi ngược lại hoàn toàn với những gì tôi mong muốn, điều đó khiến tôi quyết định tôi phải tìm hiểu thật sâu sắc về những gì tôi đã bỏ lỡ trong quá khứ.

Thật bất ngờ, trường đại học lại trở thành một thiên đường cho những người hướng nội.

Khi tôi ngừng suy nghĩ về việc tại sao tôi lại bỏ qua trường đại học, tôi phát hiện rằng tôi đã bỏ qua các câu lạc bộ và các đội nhóm trong trường. Cái tôi bỏ lỡ là đã không trò chuyện với các bạn của tôi trên giường chung của chúng tôi. Tôi đã bỏ lỡ việc không cùng học tập với bạn thân của mình cho đến tận 2 giờ sáng ở thư viện trường vào ngày thứ 3. Tôi đã bỏ lỡ những buổi hẹn hò cafe với các câu lạc bộ “gia đình” trong trường học.

Thời đại học, lịch trình của tôi luôn xoay quanh việc gặp mặt những người bạn thân và chia sẻ cách sống của tôi với họ. Trường đại học dần dần trở thành một thiên đường cho những người sống nội tâm như tôi vì tôi có thể gặp bạn mình mà không cần phải có bất kì một sự kiện xã hội nào khiến mình quá áp đảo.

Mặc dù chuyển đến thành phố và sống một cuộc sống hoàn toàn độc lập và riêng tư dường như là ước mơ của những người sống nội tâm, nhưng nó dường như khiến tôi cảm thấy bị cô lập. Tôi đã bỏ lỡ các tương tác tích hợp dễ dàng trong cuộc sống thời đại học của mình.

Tôi đã học được gì từ việc tái xây dựng lại cộng đồng của mình

Tôi biết tôi cần phải tìm cách để có thể cảm thấy tôi đã từng có cộng đồng của mình và tôi đã xây dựng nó thời đại học, và bước từng bước đầu tiên trong hành trình tìm cộng đồng của chính mình ở một thành phố mới. Đây là 7 điều mà tôi đã học được khi duy trì và xây dựng lại cộng đồng của mình:

1. Hãy chủ động tiếp cận với bạn bè của bạn nhiều hơn 

Là một người hướng nội, tôi không giỏi trong việc bắt đầu một cuộc trò chuyện. Tôi ngẫu nhiên có khuynh hướng đợi một người bạn nào đó bắt chuyện với mình trước bởi vì tôi không biết phải nên bắt đầu ở đâu. Nhưng lần đầu tiên tôi quyết định sẽ chủ động tiếp cận với mọi người, tôi chưa bao giờ hối hận khi làm điều đó, và sau đó tôi luôn cảm thấy mọi thứ tốt hơn. Nếu việc này có ích, hãy thử lập một lịch nhắc nhở bản thân là sẽ tiếp cận và trò chuyện với mọi người ngay trong tuần này nhé.

2.Mời bạn bè của bạn làm điều gì đó

Những tình huống xã hội mơ hồ đôi khi sẽ làm nản lòng những người hướng nội. Nếu bạn có ý tưởng cho các hoạt động mà bạn nghĩ một người bạn của bạn sẽ có hứng thú với nó, thì hãy mời bạn ấy làm cùng bạn nhé – ví dụ như một buổi hòa nhạc, triển lãm tại bảo tàng hay một sự kiện văn hóa nào đấy. Sẽ dễ dàng hơn khi bạn sắp xếp một lịch hẹn cụ thể nào đấy thay vì cứ nói thông điệp “chúng ta thỉnh thoảng sẽ ra ngoài chơi nhé”.

3. Đừng hoang mang nếu có nhiều bạn bè từ các nhóm khác nhau 

Lần đầu tôi mới chuyển đến, tôi cay đắng nhận ra mình chỉ đi chơi với bạn bè một mình vầ chẳng có nhóm bạn nào bên cạnh. Tôi nghĩ mình sẽ hoảng loạn nếu mời bạn bè từ các nơi khác nhau đến chơi cùng nhau, nhưng sau đó tôi nhận ra suy nghĩ đó vô lí như thế nào. Đó là một cơ hội và có thể bạn của bạn sẽ rất vui khi được gặp những người bạn mới, đó cũng là cách để bạn phát triển những nhóm bạn của mình. 

4.Có những buổi bonding định kì với bạn bè 

Cuộc sống của một người trưởng thành sẽ dần ít thời gian dành cho bạn bè tụ tập với nhau. Vì vậy hãy chắc chắn rằng bạn sẽ dành thời gian để bắt kịp với bạn mình và xích lại gần nhau hơn, ví dụ như bạn có thể đi một quãng đường dài cùng nhau hoặc cùng ăn bữa tối.

5.Đi ra và khám phá thế giới cho dù không có ai khác bên cạnh

Bất cứ khi nào tôi cảm thấy cô đơn, tôi sẽ đi ra ngoài, đặc biệt là đến những nơi đông đúc.  Điều đó luôn làm tôi cảm thấy tốt hơn, nó nhắc nhở tôi rằng tôi không cô đơn trên thế giới này, và nhiều người bên cạnh tôi cũng làm tôi hiểu về cuộc sống của họ. Đi ra ngoài đôi khi, chỉ đơn giản là khám phá và cảm nhận về những trải nghiệm cuộc sống của con người. Nếu bạn không muốn đến những nơi đông đúc, hãy thử đi bộ ở một nơi nào đó thiên nhiên hơn hoặc là những nơi gặp gỡ ấm cúng, như hiệu sách hoặc quán cafe.

6. Giữ liên lạc với cả những người bạn ở xa

Tôi thường dành thời gian để đếm lại những người đang hiện diện trong cuộc sống của tôi, họ là những người có thể trực tiếp liên lạc và gặp gỡ, nhưng họ không phải là vấn đề tôi đang đề cập. Kiểm tra lại những người trong gia đình và bạn bè của mình, những người gần đây đang ở xa tôi gợi nhắc tôi về vòng tròn bạn bè và người thân mà tôi từng biết và từng quan tâm tới. Có thể gần đây họ không ở cạnh ta, nhưng họ sẽ gợi nhắc bạn rằng họ vẫn là bạn của bạn và họ vẫn ở đó vì bạn.

7. Hãy kiên nhẫn với bản thân.

Trong khoảng thời gian suy ngẫm lại về thời đại học, tôi nhận ra phần đáng để tán thưởng là năm cuối cùng của thời đại học. Tôi thực sự cảm thấy khá cô đơn trong năm đầu tiên bởi vì tôi không có nhiều bạn. Tôi luôn mất thời gian để xây dựng những mối quan hệ bạn bè và cảm giác thoải mái – vì vậy hãy kiên nhẫn với bản thân. Bạn sẽ cảm thấy sự khác biệt (theo một hướng tốt) về tình trạng bạn bè của bạn trong năm hoặc lâu hơn.

Tôi vẫn đang học cách áp dụng quy tắc này, làm quen với việc tiếp cận với nhiều người hơn, sống theo một lối sống mới. Việc tạo một cộng đồng mới cho bản thân sẽ tiêu tốn khá nhiều thời gian, và tôi sẽ thêm vào danh sách của tôi những tips hữu dụng mà tôi học được trên con đường trưởng thành của mình. Tôi biết sau cùng tôi sẽ tìm được cách tốt nhất để kết nối với những người mà tôi yêu, và làm quen với nhiều mối quan hệ bạn bè đầy ý nghĩa trong cuộc đời mình. Và tôi hi vọng bạn cũng thế.

—————————————————-

Tác giả: Maggie Donaldson

Link bài gốc: Adult Life Can Be Lonely, so Here’s How I Build Community as an Introvert

Dịch giả: Lê Phương Quyên – ToMo – Learn Something New

Việc làm đang tuyển